Ý nghĩa: Câu thành ngữ này diễn tả ý tưởng về việc dù có trải qua những điều mới mẻ, xa cách hay thăng trầm trong cuộc sống, người con vẫn luôn quay về nơi gốc tổ, nơi cha mẹ đã sinh ra và nuôi dưỡng mình và luôn ghi nhớ công lao dưỡng dục của đấng sinh thành.
Câu thành ngữ thể hiện tình cảm và lòng hiếu thuận của con cái đối với gia đình. Qua đó, thể hiện sự yêu thương và không đánh giá bằng vật chất trong quan hệ gia đình và nhấn mạnh sự quan trọng và trung thành với nơi gốc tổ, cha mẹ đã nuôi dưỡng và định hướng cuộc sống của con cái.